Đêm Sâu

Ngũ Độ Thanh

Gặp những đêm trường ngủ khó an
Nhìn xuyên cội liễu ánh trăng tàn
Sương lùa vỗ bóng tròn suy quẩn
Gió thổi theo hồn nặng nghĩ quanh
Đỡ hết thời gian trùm bọc cảnh
Dìu nguyên kỷ niệm choáng vây sàng
Soi đường rọi ngõ tràn khung tối
Ảo não cung sầu đến thật nhanh

HoaHong

Đêm Trăng

Vương buồn ánh mắt dõi đêm trăng
Gởi gấm niềm sâu thoả ví bằng
Cảnh tĩnh sương trong đùa bóng nguyệt
Thư bình tiếng nhẹ ngắm sao băng
Êm ru tửu rót chờ anh Cuội
Lảnh lót hồn quay đợi chị Hằng
Đón dáng người thương dìu khúc nhạc
Ơi nàng thủa ấy hiểu tình chăng

HoaHong

Số Nghèo

Không may số kiếp mãi luôn nghèo
Cố gắng cày bừa hụt sức theo
Đất rộng bầu, cam nhà cuốc rải
Vườn dài quả trái thợ trồng gieo
Trời khô nước cạn công hư tuốt
Nắng cháy cây tàn việc hỏng veo
Cứ tưởng sau mùa buôn bán đắt
Đành như vốn liếng thả rong bèo

HoaHong

Nhớ Mẹ

Quê người trĩu dạ nỗi niềm riêng
Nhớ mẹ đêm trường khó ngủ yên
Sức thử gian nan buồn mãi khắc
Thân đày vất vả khóc nào quên
Xương oằn đội nắng ôm lòng chịu
Ruột cuộn dầm mưa nén não phiền
Mẫu tử tình thương con biển rộng
Lời êm dạy dỗ “sống ngoan hiền”

HoaHong

Giấc Mơ Xưa

Kỷ niệm ru mềm ngỡ giấc mơ
Sao quên được những lối sương mờ
Bên em cúc điểm vàng xinh luyến
Cạnh dốc hoa chào tím đẹp ngơ
Dạ ấy tình gieo thề tiếng hẹn
Lòng đây sóng cuộn hứa câu chờ
Phong ba cuộc sống đời đôi ngả
Có lúc chiều buông mắt lạc khờ

HoaHong

Giỗ Tổ Hùng Vương

Ngày này tưởng nhớ giỗ vua ta
Mười tám vị vương dựng hải hà
Sách sử oai hùng đời quốc thái
Non sông bát ngát cảnh dân hòa
Biên thuỳ đất đảo gìn xông chiến
Bản địa sơn thành giữ tiến pha
Sự nghiệp cơ đồ lo vững chãi
Rồng Tiên dòng máu đẹp gương nhà

HoaHong

Hương Từ Bi

Những phút an nhàn dạo bộ chơi
Nhìn hoa dưới nắng rực mây trời
Dòng sinh ngẫm nghĩ khơi nguồn sáng
Thác cuộn suy tư dẫn pháp ngời
Dạ ấm Tâm Kinh cầu tựa đạo
Lòng êm Bát Nhã tụng yên đời
Xa rời thế giới đầy sân hận
Những phút an nhàn dạo bộ chơi

HoaHong

Vợ Ca

Vợ cứ đêm ngày nói xéo xiên
Mần thơ đã bán được bao tiền
Nhìn mưa buổi sớm cười như tửng
Nhặt nắng chiều tà hát giống điên
Chửa dứt cô gào lo phụ việc
Còn đèo chú ngậm tiếp vần duyên
Tràn lan giấy mực quăng đầy xó
Giọng bả cao trầm chẳng chịu yên

HoaHong

Hạn Hán

Tội nghiệp dân mình mãi chịu a
Vì đâu nước mặn đã chuyền nhà
Đun canh mướp thịt nào ưa húp
Nấu lửa nồi cơm chẳng muốn và
Héo ruột bờ khô lo vựa trái
Bưng đầu đất rạn phá nông gia
Trời mưa xuống lẹ người cầu cứu
Khốn đốn mong rằng chóng vượt qua

HoaHong

Đón Xuân

Sáng dậy Mai Đào nở trước sân
Ôi chao diễm lệ cảnh hồng trần
Xinh tươi nụ hé chờ công tử
Rực rỡ hoa chào đợi quý nhân
Lộng lẫy màu tơ chuyền đắm đuối
Đài trang nét ngọc lượn mê thần
Nâng niu mấy chậu cười trong nắng
Gió khẽ thì thầm đón chúa xuân

HoaHong